Thắng bại phân chia rất dễ dàng, đám rết Scutigera Coleoptrata này trông có vẻ rất hung tàn nhưng đều là lũ tôm chân mềm, dễ dàng bị đám quái vật mà Sa Lực Sĩ mang theo xé thành mảnh nhỏ.

Giao chiến không tới hai phút thì khắp nơi đã đầy ắp xác côn trùng, mùi tanh hôi của dịch sâu văng tứ tung khắp nơi trên mặt đất, mùi tanh gay mũi làm người ta cảm thấy tởm lợm.

Nhưng thực lực của đám rết Scutigera Coleoptrata cao lớn này kỳ thực còn kém xa đám rết Scutigera Coleoptrata có thể ký sinh, mà mười mấy con quái vật biển sâu kia lại kiêu dũng thiện chiến, đánh đám rết này như đang cắt rau hẹ vậy.

Mắt thấy đám rết Scutigera Coleoptrata to lớn đã sắp chết hết, con rết mẹ Scutigera Coleoptrata rốt cuộc không nhịn được nữa, nó phá tan cánh cửa kho lạnh bò ra, phát ra một tiếng gầm rú kỳ quái, chấn động mười mấy con quái vật biển sâu.

Tiếp đó nó dùng một cái chân dài nhọn của mình trực tiếp đâm thủng đỉnh đầu một con quái vật bạch tuộc, xuyên nó trên chân.

Sau đó nó lắc mạnh cơ thể đẩy lùi một con quái vật Tai Nạn, đồng thời nhân cơ hội này giết chết hai con quái vật cấp Tai Họa.

Ôn Văn ném xuống một đống vỏ hạt dưa, sau đó ném tiếp một ít hạt dưa vào miệng, vỗ vỗ tay nói: "Cho cái bụng rất lớn nhưng con rết Scutigera Coleoptrata này vẫn mạnh mẽ hơn cấp Tai Nạn trung tự bình thường rất nhiều, may mà trước đó mình không thử sức, bằng không hiện giờ chịu khổ chính là mình."

Cho dù quái vật thủ hạ của mình rơi vào khổ chiến, Sa Lực Sĩ vẫn như lão thần tại thượng ở một bên quan sát, tìm kiếm cạm bẫy có khả năng tồn tại.

Sau khi tìm tòi vài lần, Sa Lực Sĩ mới đặt chân vào phạm vi siêu thị, chuẩn bị tham chiến.

Sa Lực Sĩ xác nhận nhiều lần như vậy, đồng thời cũng quét hình mỗi tấc đất của siêu thị nhưng không phát hiện bất cứ cạm bẫy nào có khả năng tồn tại.

Huống chi nếu thật sự có cạm bẫy thì cũng không có khả năng xảy ra chiến đấu kịch liệt như thế mà vẫn chưa kích hoạt.

Vừa mới tham gia cuộc chiến, Sa Lực Sĩ lập tức xoay chuyển tình thế.

Biểu hiện chiến đấu của Sa Lực Sĩ cũng không quá đẹp đẽ, chỉ là vung nắm tay đá chân, nhưng chỉ vài quyền đã đánh cho con rết mẹ Scutigera Coleoptrata kia thương tích chằng chịt.

Mỗi quyền mỗi đá đều mang theo sức mạnh khổng lồ, con rết mẹ Scutigera Coleoptrata chỉ cần có va chạm trực tiếp với Sa Lực Sĩ đều sẽ bị thương.

Tình hình chiến đấu quá kịch liệt, Ôn Văn không kịp cắn hạt dưa, hai mắt sáng ngời nhìn hai vị cường giả thượng tự chiến đấu, nói: "Quả nhiên con rết Scutigera Coleoptrata này có hơi thở Tai Nạn thượng tự là vì trong bụng nó có rất nhiều con rết Scutigera Coleoptrata con, dẫn tới hiệu quả hơi thở chồng chất."

"Năng lực chiến đấu của nó mặc dù mạnh như cấp Tai Nạn trung tự, nhưng đối mặt với cường giả thượng tự thì vẫn không đủ dùng."

"Có điều nói tiếp thì tên Ngô Vọng kia đúng là không thể nào xem thường, nếu cường giả đuổi giết hắn đạt tới cấp bậc này mà hắn vẫn có thể chống đỡ lâu như vậy, tên này thật sự rất khủng bố."

Bất an trong lòng Ôn Văn trước đó đã hoàn toàn an tĩnh lại, không quản xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ không tới gần siêu thị.

Đeo huy hiệu nhân viên thu nhận một thời gian dài, hiện giờ cho dù huy hiệu nhân viên thu nhận không nhắc nhở thì Ôn Văn cũng sẽ cảm nhận được nguy hiểm không bình thường, loại cảm giác này sẽ giúp anh không dễ dàng rơi vào trong hoàn cảnh nguy hiểm.

Mà Ôn Văn cho dù ngồi trên bảng quảng cáo cách xa siêu thị mấy chục mét thì vẫn mơ hồ cảm thấy bất an như cũ.

Đột nhiên, huy hiệu nhân viên thu nhận của Ôn Văn trở nên nóng rực, cảm giác này sau khi Ôn Văn trở thành cường giả cấp Tai Nạn trung tự đã rất ít khi xuất hiện.

Điều này chứng tỏ mặc dù anh ở nơi này thì cũng có nguy hiểm, vì thế Ôn Văn không chút do dự lùi về sau mười mấy mét thì cảm giác đó mới biến mất.

Ôn Văn hoảng sợ nhìn về phía phạm vi siêu thị, nơi đó rốt cuộc có thứ gì mà lại làm anh lùi tới tận nơi này mới có cảm giác an toàn chứ?

Sau khi suy yếu con rết mẹ Scutigera Coleoptrata tới một trình độ nhất định, Sa Lực Sĩ dứt khoát tung một quyền vào đầu con rết mẹ Scutigera Coleoptrata, làm lớp vỏ cứng trên người nó bắt đầu vỡ vụn, toàn bộ con trùng ngã xuống mặt đất, không còn hơi thở.

"Thứ tỏa ra hơi thở giống như Ngô Vọng chính là nó, vậy Ngô Vọng mà mình nhìn thấy trước đó đâu rồi?"

"Mình vẫn luôn quan sát xung quanh, hắn không có cơ hội thoát khỏi nơi này mới đúng, nhưng hắn thật sự đã biến mất, đúng là xúi quẩy!"

Đứng trên xác con rết mẹ Scutigera Coleoptrata, Sa Lực Sĩ không ngừng oán giận, nhưng đột nhiên hắn phát hiện không đúng, Sa Lực Sĩ trừng to mắt nhìn về phía xác con rết mẹ Scutigera Coleoptrata, sau đó lập tức bộc phát toàn bộ phòng ngự toàn thân, đồng thời bóp nát một mảnh khiên kim loại.

Một giây sau, ánh sáng màu đỏ đậm lan tràn trên xác con rết mẹ Scutigera Coleoptrata.

Lấy nó làm trung tâm, phạm vi bảy mươi tám mươi mét xung quanh bị một vụ nổ lớn nhấn chìm, kiến trúc, quái vật, tất cả mọi thứ đều bị uy lực của vụ nổ nghiền thành bột phấn.

Làn bụi mù của trận nổ tạo thành một đóa hoa hồng đỏ thẫm khổng lồ cao mấy trăm mét, lặng lẽ nở rộ trong bóng đêm!

Dưới đóa hoa đỏ khổng lồ kia, Ôn Văn cảm thấy cực kỳ áp lực, giống như chính mình rất nhỏ bé, mặc dù không lan tới gần nhưng anh vẫn theo bản năng triển khai toàn bộ phòng ngự.

Đóa hoa khổng lồ này trông giống như sức mạnh cấp Tai Biến va chạm, nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người trong thành phố.

Sarupol nhìn về phía vụ nổ, mày nhíu lại, lần đầu tiên hiểu được thế giới trên mặt đất nguy hiểm hơn mình tưởng tượng.

Ẩn Thứ mặc áo choàng màu đen, im hơi lặng tiếng xuất hiện bóng dáng, nhìn đóa hoa màu đỏ kia trầm mặc không nói gì, sau đó hắn gọi một cú điện thoại.

"Vấn đề của thành phố Hóa Sơn còn nghiêm trọng hơn dự tính, cần cường giả chân tự tới hỗ trợ, càng nhanh càng tốt!"

Mà Ngô Vọng đang triệu hoán quái vật ở phương xa thì nhếch khóe miệng lên, vẻ mặt dữ tợn điên cuồng.

Hắn không hề cảm thấy kinh ngạc với vụ nổ kia, ngược lại chỉ cảm thấy sảng khoái tới cực điểm, vì vụ nổ đó chính là do hắn sắp đặt!

Ngô Vọng thừa dịp con rết mẹ Scutigera Coleoptrata không chú ý đã cài một quả bom vào người nó, quả bom này sẽ bị kích hoạt khi con rết mẹ Scutigera Coleoptrata chết!

Mà tên của quả bom này là --- Hoa Hồng Đỏ Thẫm!

Nó là vũ khí mà chính phủ liên bang đã triệu tập toàn bộ chuyên gia về lĩnh vực này cùng âm thầm chế tạo ra, mục đích là vũ khí cuối cùng chuyên dùng để đối phó với quái vật.

Đương nhiên, cũng có thể dùng để đối phó với người siêu năng.

Chính phủ liên bang có quyền lực rất lớn nhưng lại không có biện pháp đối phó với sinh vật siêu năng, chỉ có thể dựa vào Hiệp Hội Thợ Săn.

Quản lý cấp cao sớm đã muốn thoát khỏi cục diện này nên mới chế tạo ra Hoa Hồng Đỏ Thẫm, số lượng loại bom này cũng không nhiều, hơn nữa gần như chưa từng sử dụng ở trường hợp chính thức.

Nhưng căn cứ vào kết quả thử nghiệm thì uy lực của loại bom này rất mạnh, gần như có thể trực tiếp phá hủy bất cứ quái vật hoặc người siêu năng thực lực cấp Tai Nạn trung tự.

Mà ở trong quả bom có ẩn giấu vật chất đặc biệt có thể tổn thương siêu năng lực, cho dù là cường giả thượng tự, nếu không có chuẩn bị trước bị dính bom thì cũng có xác xuất lập tức bỏ mình rất lớn.

Cho dù không chết thì cũng sẽ rơi vào trạng thái yếu ớt trong một khoảng thời gian ngắn.

Nhưng cho dù là thế thì hiệu quả của loại bom này cũng không làm người ta thỏa mãn, bởi vì loại bom này được chính phủ liên bang nghiên cứu để đối phó với cấp Tai Biến...

Nhưng uy lực cuối cùng thì ngay cả cường giả chân tự cũng chẳng làm gì được.

0.12607 sec| 2409.344 kb